#REVIEW: TÌNH THÂM TỰA THIỂN Tác giả: Úy Không. Tag: Hiện đại, ngược nam, HE. --- Văn án: Bạn trai xuất quỹ ánh trăng sáng, dưới sự phẫn nộ Giang Mạn, cùng ánh trăng sáng vị kia nón xanh bạn Chương 16: Phụ tử tình thâm thầm mưu tính « Chương Trước. Quản Lý . Sửa Chương; Cài Đặt Hiển Thị Chết ở chiến loạn, chết từ khi thơ ấu, tựa như Lưu Hỏa, chưa bao giờ khuất phục người Vị Quốc một ngày nào. Bọn họ được chôn vùi dưới mảnh đất nào đó Hướng dẫn cách tự thiết kế terrarium cơ bản từ A - Z cho người "mới vào nghề". Đầu tiên, các bạn cần xác định tiểu cảnh terrarium mình yêu thích nhất và dự định thực hiện. Ngoài ra, tiểu cảnh terrarium dạng mở hay khép kín cũng cần được hoạch định sẵn để Thông tin chi tiết về Chia Sẻ Kỹ Thuật Câu Popping Để Đi Săn Thủy Quái. Xem nhanh. Có thể nói linh hồn của Popping, một kỹ thuật casting mồi giả nổi trên mặt là cá GT (Giant Trevally). Truyện Thâm Tình Tựa Như Cạn - Chương 22 với tiêu đề 'Đổi mới 2' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; nhưng suy cho cùng, đã từng có một quan hệ thân mật như vậy,trong thời gian hơn một năm này, tháng nào cũng trên danh nghĩa là Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Giới thiệu Số chương 69 + 3 phiên ngoại Thể loại hiện đại, cường thủ hào đoạt Editor Michellevn Beta Có ai nhận beta giúp tớ với Duyên phận hai người lại được bắt đầu từ sự tình cờ, vào một ngày khi Giang Mạn đang trong tình trạng phẫn nộ lại gặp phải vị bạn trai say nắng ánh trăng sáng bị đội nón xanh. Cả hai cùng nhau say sưa một phút không làm chủ thì đã xảy ra tình một đêm. Sau đó mãi tới tận ba tháng sau, cuốn vào cuộc tranh chấp tài sản của gia tộc, vị huynh đài nón xanh kia tìm đến Giang Mạn, người đang có nhu cầu cấp bách cần một khoản tiền lớn, nói rằng, mình cần một người vợ hợp pháp, mới có thể được phân chia nhiều tài sản hơn. một bên là cần vợ trên danh nghĩa. một bên cần tiền. Đôi cẩu nam nữ từng tình một đêm liền ăn rơ với nhau, đi cục dân chính lĩnh về một bản chứng nhận kết hôn. Mà chân tướng chuyện xưa sau hai năm rưỡi mới bắt đầu lộ ra manh mối. Tìm hiểu một chút văn cẩu huyết cường thủ hào đoạt. CP Giang Mạn – Trình Khiên Bắc *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Michellevnmột thời gian dài Giang Mạn không trở về căn hộ nhỏ của mình trong chung cư, rõ ràng căn hộ đã ở nhiều năm, giường cũng đã ngủ mấy năm liền, chỉ vì mấy tháng qua sống ở chỗ Trình Khiên Bắc mà giờ vừa trở về, chợt có chút không nhiên không phải là không quen với căn hộ hay giường, mà là lúc ngủ thiếu một người nằm bên, một cơ thể ấm áp và vững nghĩ, những người đàn ông và phụ nữ đau khổ vì chia tay, có thể đau khổ không phải là tình yêu, mà là thói quen đã thâm nhập vào xương vậy mới nói thói quen thực sự đáng thói quen này, giấc ngủ của cô rất tệ, sáng hôm sau suýt nữa thì dậy không đúng giờ, lúc đến cơ quan hiển nhiên là có hơi muộn so với bình thường, cũng may làm việc ở đài truyền hình cũng không cần nghiêm túc chấm việc hôm nay vẫn bận rộn như trước, ghi hai kỳ liên tiếp, bởi vì liên quan đến khách mời, không phải kỳ nào cũng ghi được suôn sẻ, giữa lúc đó phải sửa lại kịch bản mấy lần, cả quá trình cũng mất cả sáu, bảy tiếng đồng đúng là chủ đề cả hai kỳ đều do Giang Mạn phụ trách, nói cho cùng cô cũng là người bình thường, tối qua tâm lý chân động lớn như vậy, không nghỉ ngơi tốt, lúc kết thúc ghi hình, cả người gần như co quắp trong văn Tiếu Tiếu thấy nét mặt cô xanh xao, bước tới cười hỏi" Sao mệt thế?" Hôm qua ngủ không ngon hả?"Giang Mạn đáp" Chứ gì nữa!"Chương Tiếu Tiếu cười xấu xa" Có phải vị tổng tài bá đạo nhà chị tối qua dùng lực quá hay không ?"Giang Mạn thoáng sững người, nhếch nhếch khóe miệng bất đắc dĩ" nói vớ vẩn gì thế? không chừng chị sắp khôi phục tình trạng độc thân liền giờ nè!"Chương Tiếu Tiếu ngớ ra, hỏi" Chuyện gì thế ạ? Chị cãi nhau với Trình tổng à?"Giang Mạn gật đầu" Xem như vậy đi!"Chương Tiếu Tiếu ngồi xuống cạnh cô, cuống lên rồi mà vẫn ôn tồn bảo" không phải em nói đâu, con gái ấy mà, thỉnh thoảng gây chút chuyện thì là tình thú, nhưng vẫn phải hiểu mà nhượng bộ. Vị kia nhà chị chính là tuổi trẻ tài tuấn ngàn dặm mới tìm được một, không biết bao nhiêu cô gái đang xếp hàng chờ đâu, chị cũng đừng quá bất cẩn, bị cướp đi rồi chỉ có mà hối tiếc thôi đấy!"Giang Mạn khẽ cười" Có thể bị cướp đi, thì cũng chẳng có gì là lạ cả.""không thể nói như vậy?" Chương Tiếu Tiếu giọng điệu người hiểu chuyện," Chị cùng không phải là cô bé mười mấy tuổi xem tình yêu là quan trọng nhất nữa, nói chuyện tình cảm cũng phải chú trọng thực tế. Chị nghĩ thử coi, chị ứng cử vị trí phó tổng biên tập của chuyên mục chúng ta, biết bao nhiêu là kịch liệt, có bối cản, có tài năng không chỉ một mình chị. Nếu chị và Trình Khiên Bắc chia tay nhau, thì vị trí phó tổng biên tập này, chỉ e là chị phải đẩy ra phía sau thôi."Giang Mạn ngẩn người, bỗng dưng trở nên bực bội. Thế đó, đến cả công việc mình nghiêm túc thực hiện, cũng gián tiếp bị người này nắm trong tay sao?Mẹ nó, đau trứng thật đấy!Tất nhiên là Chương Tiếu Tiếu không biết cô đang nghĩ gì, đẩy đẩy cái người đang giống như đống bùn nhão, bảo" Mạn Mạn, có nghe không hả?"Giang Mạn im lặng hồi lâu, không trả lời mà hỏi ngược lại" Đối với em, em có cho rằng một người đàn ông cực kỳ yêu em, anh ta làm gì khiến em không thể tha thứ?"Chương Tiếu Tiếu chống cằm ngẫm nghĩ, cười mà rằng" Nếu là đàn ông chất lượng tốt như Trình tổng nhà chị, thì làm cái gì chắc là cũng tha thứ được hết á!"KHóe miệng Giang Mạn co rút" Em có thể có chút chí khí được không hả?"Chương Tiếu Tiếu phá ra cười, sau đó hơi nghiêm túc lại, nói " Thôi mà! không đùa nữa. Giữa nam nữ đúng là vẫn nên có điểm mấu chốt, nếu là em, có lẽ cũng không chịu được lừa dối, hay can thiệp vào lựa chọn cuộc sống của em! Dù người đàn ông có ưu tú đến đâu đi chăng nữa cũng không được. Dĩ nhiên là không tính đến chuyện nói dối có thiện ý."Giang Mạn" Nếu anh ta yêu em quá, dùng thủ đoạn dối gạt em, rồi thay đổi cuộc sống và lựa chọn ban đầu của em, chỉ là vì muốn được ở bên em thì sao?"Chương Tiếu Tiếu quyết đoán" Vậy cũng không được! Nếu mà là như thế, không phải anh ta yêu em, mà là ích kỷ. Em không thể chấp nhận kiểu yêu này, cũng chẳng phải đóng phim truyền hình, lừa gạt cưỡng đoạt gì chứ?"Đấy! Đến cả người phụ nữ chẳng hế chí khí như Chương Tiếu Tiếu, cũng biết ý nghĩa thế nào. Sao cô có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra?Tình yêu cũng nên có nguyên tắc và điểm mấu Mạn che lại mắt mình, rệu rạ ngồi tựa vào lưng Tiếu Tiếu thấy vậy, hỏi dò"Chị và Trình Khiên Bắc không phải là gặp phải loại vấn đề này rồi chứ?"Giang Mạn lắc đầu" không, chỉ là gần đây mâu thuẫn có chút ồn ào, có chút phiền."Chương Tiếu Tiếu" Giữa nam nữ thì chỗ nào không mâu thuẫn ồn ào chứ, không sao đâu mà."Giang Mạn gật gật đầu lấy Tiếu Tiếu thấy cô không hào hứng nên cũng không quấn quít trò chuyện với cô không quen cảnh khuya quạnh quẽ một mình, Giang Mạn làm xong việc cũng lười quay về, ở ỳ trong văn phòng làm việc tiếp. Mãi cho đến khi có bảo vệ đến thúc giục, mới miễn cưỡng ra mười giờ tối hầm để xe rất yên tĩnh, cô tìm đến xe của mình, chầm chậm lái đi, lơ đãng liếc nhìn gương chiếu hậu thì thấy một chiếc xe quen thuộc đi sau xe mình. cô nhíu nhíu mày, giả vở không nhìn ra, tiếp tục lái xe về ra hôm nay Trình Khiên Bắc có gửi tin nhắn cho cô, không nhiều lắm, chẳng hạn như chào buổi sáng, chào buổi chiều các kiểu. cô không trả lời đến nơi đi lên lầu, Giang Mạn lặng lẽ núp sau bức rèm cửa và nhìn xuống, quả nhiên xe Trình Khiên Bắc dừng ở dưới lầu. Lúc cô tắm rửa xong đi ra, lại lén nhìn, chiếc xe kia vẫn ở chỗ đó. cô nghĩ nghĩ, tắt như dự đoán, sau một lúc thì cuối cùng chiếc xe kia cũng đã rời ngày sau đó đều là như thế. Cho dù tan tầm sớm hay muộn, Trình Khiên Bắc đều chạy xe theo sau cô, sau đó đứng dưới lầu, đợi đèn phòng cô tắt mới rời cho đến ngày thứ năm, rốt cuộc Giang Mạn không nhịn được nữa, tan tầm đi xuống hầm để xe, trông thấy chiếc xe quen thuộc kia, liền đi thẳng Khiên Bắc thấy cô đứng bên ngoài xe mình, hạ cửa sổ xuống, ngước mặt lên thản nhiên nhìn cô, khẽ cười" Tan tầm rồi hả?"Giống như là chưa hề xảy ra cái gì Mạn nói " Trình Khiên Bắc, anh cho rằng như này có ý nghĩa sao? Là muốn em cảm động hay chính anh cảm động?"Nét mặt Trình Khiên Bắc hơi cứng lại" anh chỉ muốn nhìn em một chút, em cứ làm như không thấy là được rồi."Giang Mạn hít sâu vào" anh có thể để em yên tĩnh một thời gian được không ? Suy nghĩ kỹ càng chuyện của chúng ta?"Trình Khiên Bắc yên lặng một lát rồi hỏi một cách thình lình" Sau đó thì thế nào?"Giang Mạn nhất thời nghẹn lại" Em không biết?"Trình Khiên Bắc không rời ánh mắt, nói mà không biểu hiện gì" Em quá dứt khoát, anh sợ em mà yên tĩnh một cái là kích động lên lại đi tìm người khác mất."Giang Mạn sững người một lúc mới phản ứng lại được ý của anh, vốn định vặc lại, nhưng rồi chợt nghĩ đến chuyện năm đó. Lúc ấy cô chính là để cắt đứt dứt khoát với Hứa Thận Hành mà kích động một cái là tìm tới nên ngày ngày anh đi theo cô, là sợ cô một lần nữa trình diễn lại chuyện năm đó hay sao? Quả thật là cô không biết nên khóc hay cườiHít sâu một hơi, Giang Mạn nói " anh yên tâm, em không còn ngây thơ như trước nữa. Nếu đi tìm người khác, chắc chắn phải là sau khi chia tay với xong liền quay người đi về xe của Khiên Bắc lặng người nhìn theo bóng dáng cô, ngơ ngác giây lát rồi đột nhiên xuống xe đuổi theo bắt kịp cô, giữ chặt cánh tay cô, giọng nói đè nén gằn từng chữ một " Giang Mạn, em cho anh biết, anh làm gì em mới có thể tha thứ cho anh?"Giang Mạn ngẩng đầu lên nhìn anh, lúc này mới nhận thấy dưới tia sáng mờ tối, gương mặt anh trông hơi hốc hác tiều tụy, đôi mắt cũng không còn thần thái như trước nữa, thay vào đó là thêm nhiều mờ mịt và bất lực không thể nói rõ khắc như vậy, trái tim Giang Mạn đã mềm nhũn đi. cô nghĩ, quá khứ thì đã là quá khứ, chỉ cần hiện tại tốt đẹp là được rồi, sao phải so đo nhiều như vậy chứ?Nhưng cũng chỉ một khắc như vậy, nghĩ đến những chuyện anh đã làm với mình, thì cô vẫn có phần kinh hồn bạt thở dài" Đây không phải là vấn đề tha thứ hay không, mà là em cần phải biết rõ ràng, em có nên ở bên cạnh một người như anh hay không ?"Trình Khiên Bắc nhíu mày nhìn cô .Giang Mạn" anh ... thật sự làm em có chút sợ hãi."Trình Khiên Bắc rốt cuộc cũng buông cánh tay cô Mạn nói tiếp" anh đừng đi theo em nữa, như vậy chỉ làm em càng thêm rối rắm mà thôi."Trình Khiên Bắc khẽ thở ra, gật gật đầu" Được."Giang Mạn duỗi duỗi tay nhìn anh, xoay người bước đó vài ngày, quả nhiên là Trình Khiên Bắc không xuất hiện Mạn nhìn thấy anh là trên bản tin đó là giờ nghỉ buổi trưa, cô lên mạng, đột nhiên nhảy ra tin tức nóng hổi, một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng xảy ra trên đường vành đai thứ tư, một chiếc xe Phaeton bị đâm vào đuôi xe, lao vào rào chắn bên đường.​Ảnh chiếc xe tại hiện trường bị người ta đưa lên mạng, trông vô cùng thê thảm, cả hai chiếc xe đều bị hư hỏng nặng, lật ngược trên đường đã đành, còn bốc cháy, lưu lại trên mặt đường hai vũng máu, nghe nói cả hai lái xe đã được đưa đi bệnh viện, không rõ thương tích thế Mạn nhìn rõ nửa biển số chiếc xe bị đâm kia, hoảng sợ đến mức trái tim gần như nhảy ra chính là chiếc xe Trình Khiên Bắc vẫn thường hay vội vàng nhấn gọi số điện thoại mà đã lâu không gọi, thế nhưng mà đầu đây bên kia lại tắt này cô mới nhận ra hai người bên nhau lâu như vậy, dường như cô không hề biết số điện thoại của bất cứ người nào bên cạnh Trình Khiên Bắc. Cuối cùng chỉ có lần theo tin tức để xác định bệnh viện mà người bị thương được đưa đến, bèn vội vã đi bệnh viện, ngược lại rất nhanh tìm thấy phòng bệnh của Trình Khiên mạng nói rất nghiêm trọng, mặc dù không có tin tức cụ thể, nhưng trái tim Giang Mạn vẫn nhảy loạn hết cả được phòng VIP của Trình Khiên Bắc, cô hít một hơi thật sâu và định gõ cửa, lại phát giác cửa phòng cũng không hề đóng, khép hờ tạo ra một khe hạ tay xuống nhìn qua khe hở nhỏ, Trình Khiên Bắc mặc đồ bệnh nhân đứng bên cửa sổ, trợ lý của anh đứng đằng sau anh." Trình tổng, anh yên tâm đi, chắc chắn chị dâu đã xem được tin tức rồi, vừa rồi không phải điện thoại của anh tắt sao? không chừng là hiện giờ chị ấy đang trên đường đến bệnh viện đấy."Trình Khiên Bắc cúi đầu nhìn chằm chằm điện thoại di động mới khởi động lại không lâu, im lặng không nói lý Lâm nói " anh nhanh lên giường nằm đi ! Bằng không chút nữa chị dâu đến thăm anh, còn cho rằng anh chẳng hề bị sao cả. Phụ nữ là mềm lòng nhất, trông thấy anh bị thương nặng, mới không tiếp tục giận dữ cáu kỉnh với anh nữa!"Trình Khiên Bắc gật đầu, thấp giọng" Ừm!"Sau đó chậm rãi xoay người, đi về giường Mạn nhìn đi chỗ khác, cười cười tự giễu, lặng lẽ rời người đã quen với việc dùng thủ đoạn và tâm kế, có lẽ mãi mãi không thay đổi được tật xấu này. Truyện Audio CV Ngôn Tình Thâm Tình Tựa Như Cạn Tổng đề cử Thâm Tình Tựa Như Cạn Đã có 3 người đánh giá / Tổng đề cử Giới thiệu Mục Lục Nghe Audio Kiếm Điểm Số chương 69 + 3 phiên ngoại Thể loại hiện đại, cường thủ hào đoạtEditor MichellevnBeta Có ai nhận beta giúp tớ với Duyên phận hai người lại được bắt đầu từ sự tình cờ, vào một ngày khi Giang Mạn đang trong tình trạng phẫn nộ lại gặp phải vị bạn trai say nắng ánh trăng sáng bị đội nón xanh. Cả hai cùng nhau say sưa một phút không làm chủ thì đã xảy ra tình một đó mãi tới tận ba tháng sau, cuốn vào cuộc tranh chấp tài sản của gia tộc, vị huynh đài nón xanh kia tìm đến Giang Mạn, người đang có nhu cầu cấp bách cần một khoản tiền lớn, nói rằng, mình cần một người vợ hợp pháp, mới có thể được phân chia nhiều tài sản bên là cần vợ trên danh bên cần cẩu nam nữ từng tình một đêm liền ăn rơ với nhau, đi cục dân chính lĩnh về một bản chứng nhận kết chân tướng chuyện xưa sau hai năm rưỡi mới bắt đầu lộ ra manh hiểu một chút văn cẩu huyết cường thủ hào Giang Mạn – Trình Khiên Bắc Tags doc truyen tham tinh tua nhu can Thâm Tình Tựa Như Cạn tham tinh tua nhu can full tham tinh tua nhu can prc Editor MichellevnBeta Tiếu Tiếu cuối cùng cũng có cơ hội chen vào nói "Xin chào Trình tổng, tôi cũng giống Giang Mạn, cũng là biên tập của《Tầm nhìn》, lựa chọn chủ đề cho tiết mục của hai người chính là tôi làm đấy ạ.""Chào cô!" Trình Khiên Bắc khách sáo gật gật Tiếu Tiếu nói "Tôi có thể hỏi giống như phần tương tác với sinh viên không ạ, muốn xin ngài chỉ giáo mấy vấn đề?"Trình Khiên Bắc nhướn mày cười đáp "Đương nhiên."Chương Tiếu Tiếu đi thẳng vào vấn đề luôn "Tôi biết Trình tổng ngài xuất thân chuyên ngành tài chính, từng oai phong trong thị trường chứng khoán, không biết có thể giới thiệu cho tôi hai loại cổ phiếu được hay không?"Trình Khiên Bắc có lẽ không ngờ cô lại trực tiếp như vậy, nên cũng hơi ngây người, sau đó mới có chút buồn cười trả lời "thật không dám giấu diếm, tôi đã không chạm vào cổ phiếu từ sáu năm trước.""A?" Nét mặt Chương Tiếu Tiếu lộ vẻ thất Khiên Bắc tiếp tục mỉm cười nói "thật ra có rất nhiều cách đầu tư, thị trường chứng khoán hiệnnay suy thoái như vậy, không phải là một phương pháp đầu tư tốt.”Chương Tiếu Tiếu vẫn chưa tiến vào thị trường chứng khoán, giấc mộng phát tài đã vỡ tan, buồn rầu mà than thở "Xem ra tôi chỉ có thể thành thật làm nghiệp vụ, nhận lấy đồng lương chết này thôi."Văn Hạo nghe vậy cười "Thế nào? Chê tiền lương trong đài chúng ta quá thấp hả?"Chương Tiếu Tiếu vội vàng cười hì hì xua tay "không có, không có, mọi người đang bận, tôi đi làm việc đây!"Sau đó nhanh như chớp vọt Hạo lắc lắc đầu, giơ tay nhìn đồng hồ "Sắp năm giờ rồi, chúng ta cứ từ từ đi qua Đào Nguyên Cư cũng không kém là bao." Rồi nói với Giang Mạn, "Em đi gọi lão Vương đi, anh đoán lão ấy lại làm việc điên cuồng quên cả thời gian rồi."Giang Mạn gật đầu, theo bản năng trước khi xoay người nhìn về phía Trình Khiên Bắc, đúng lúc đối diện với ánh mắt cười như không cười của anh, nhịn không được trong lòng oán thầm một câu, xoay người rời đi.*Số lần Giang Mạn đến Đào Nguyên Cư không nhiều lắm, cũng chỉ tụ hội vài lần cùng bộ phận công tác. cô thật sự không có gì hứng thú đối với việc cùng ăn cơm với các lãnh đạo, bởi vì dù sao đi nữa vẫn cảm thấy không được tự nhiên, lấy đâu ra tâm tư để hưởng thụ đồ ăn nay thì lại càng không muốn đi. Hai người khách mời, một người là Lê Lạc mà cô một lời khó nóihết, người kia Trình Khiên Bắc, có mối quan hệ không thể nói với cô. Bởi vì không thể nói, cho nên ngẫm nghĩ có phần chua chua dễ ai bảo cô, lại là một biên tập nhỏ nhoi không có quyền lợi từ chối đây? Chỉ trách vừa rồi cô đãtrốn chậm một trừ cô ở bên tổ chuyên mục, năm người đi Tổng giám, nhà sản xuất, đạo diễn, Văn Hạo, còn có lão Vương tổng biên tập, người nữ duy nhất chỉ có đạo diễn Vương Á. Nhưng cô ấy cũng đã gần bốn mươi tuổi, cách ăn mặc rất trung tính, hơi có chút cảm giác người đàn bà thép. Nếu không phải ở đây còn có cô nàng Giang Mạn và Văn Hạo trẻ tuổi, thì bữa tiệc này thực có vẻ hơi kỳ quái, bởi vì thoạt nhìn hai vị khách mời quả thật rất trẻ tuổi. Cuối cùng Giang Mạn cũng đã biết vì sao Văn Hạo phải réo đến bàn tám người, bên tay trái cô là lão Vương, bên phải không biết thế nào mà Trình Khiên Bắc đãngồi rồi. Lúc người này ngồi xuống, còn như có như không chạm vào bàn tay cô đang để dưới Mạn nhịn không được nhíu mày liếc nhìn anh, thế nhưng anh lại có dáng vẻ cái gì cũng chưa xảy kế hoạch là cô muốn làm tấm phông nền, cũng thất bại nhanh vị lãnh đạo cùng Lê Lạc và Trình Khiên Bắc trò chuyện rất thân thiện. Từ thời sinh viên Lê Lạc đã là một nam sinh rất biết chuyện, cho dù đối mặt với một nhóm các trưởng bối so với anh ấy gấp đôi số tuổi, anh ấy cũng đối phó thoải Mạn nghe bọn họ nói chuyện liên tục đều là có liên quan đến kinh tế, còn nghĩ rằng tấm phông nền mình đây chắc là đã ổn. Nào biết khi vòng rượu thứ hai, tổng giám thế mà lại mở miệng điểm danh Giang Mạn "Tiểu Giang, cô kính hai vị sư huynh của cô một ly đi chứ."Lê Lạc đứng lên, nét mặt phấn khích "Đúng đúng đúng, lâu ngày gặp lại sư muội, không uống một ly thì không được rồi."Giang Mạn không uống rượu, cô cũng đâu phải bộ phận nghiệp vụ, không hề để ý đến phương diện này. Vòng đầu tiên cô uống nước trái cây, cũng chẳng ai nói này bị Lê Lạc ồn ào, mấy vị lão đại nhìn qua, cô nào còn dám nói không uống nữa. đang chuẩn bị tự mình rót một ly tượng trưng, thì Trình Khiên Bắc lại lấy cái ly của cô trước, rót cho cô nửa ly nước trái cây, cười với mọi người "cô Giang phải lái xe về nhà đấy, có lẽ không nên uống rượu đâu."Tuy Lê Lạc là người ưa đùa giỡn, nhưng cũng không phải loại đàn ông thích ép rượu phụ nữ, thấy thế cười lên "Được được được, sư muội uống nước ngọt anh uống rượu."nói xong nâng ly rượu lên, lướt qua mặt bàn, làm một tư thế cụng ly, sảng khoái một hơi uống cạn sạch, sau đó đặt cái ly xuống, lại cười nói "Các vị lãnh đạo có điều không biết đó thôi, trước kia khi còn ở trường học, tôi chính là người theo đuổi vị học muội xinh đẹp này, đáng tiếc là không theo được."Rất dễ nhận thấy tửu lượng của anh ấy không tốt lắm, mới uống đến ly thứ ba, gương mặt đã bắt đầu ửng đỏ. Vốn dĩ là người hiểu chuyện, một khi có tí chếnh choáng, càng thêm ăn nói khoa Mạn nhìn mấy vị lão đại rõ ràng cảm thấy hứng thú với đề tài này, chỉ muốn tìm một cái lỗ mà chui giám cười nói "thật sao? Vậy thì Tiểu Giang nhà chúng ta đúng là đã đánh mất tấm cổ phiếu cao cấp* rồi."*Nguyên gốc là 绩优股, cổ phiếu blue–chip, ý chỉ cổ phiếu của những công ty có tiếng tăm, có doanh thu ổn định và không có nợ quá mức cho Mạn thuận theo đề tài, mỉm cười" Năm đó Giang sư huynh ở trường học, được các cô gái theo đuổi rât nhiều, còn nhớ đến em thật là khó à."Lê Lạc cười hi hi "Đối với anh mà nói, sư muội là sự tồn tại vô cùng đặc biệt. nói đến đó lại dừng mộtchút, giống như nhớ tới cái gì, nói tiếp "Em còn nhớ cái đêm mà anh ở dưới lầu chỗ em đốt nên không?"anh không nhắc tới thì thôi, vừa nhắc tới liền khiến cho Giang Mạn nhớ lại năm đó bị một vòng cây nến được sắp xếp ở dưới lầu làm cho hoảng sợ. Đó là học kỳ hai của năm đầu tiên mới vừa vào học khônglâu, ở dưới lầu của cô, Lê Lạc đốt một vòng cây nến thành hình trái tim, cầm loa tỏ tình với cô, sau đó chỉ chút nữa đã phát triển thành đám quả cuối cùng chính là, cô bị cái người tỏ tình này liên lụy, trở thành trò cười cho cả ký túc xá trong suốt một thời cho đến mấy tháng sau, Lê Lạc di chuyển mục tiêu, cô cuối cùng mới thở ra nhẹ mà tên này hiển nhiên không biết là chuyện mình làm năm đó có bao nhiêu mất mặt, vẫn tiếp tục hăng hái nói "Nếu không phải ngày đó gió quá lớn, tí xíu thì xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nhất định là một đêm lãng mạn khiến người ta suốt đời khó quên."Giang Mạn thầm nói, quả thật là rất khó để Lạc nói xong ngồi xuống vị trí của mình, cười hỏi "À đúng rồi sư muội, bây giờ em có bạn trai hay chưa?"Giang Mạn thật sự rất muốn khâu cái miệng của con hàng này, vốn định nói "Có rồi" cho xong chuyện, nhưng chuyện cô còn độc thân, mấy vị lão đại tại bàn đều biết hết. Cuối cùng chỉ có thể trả lời qua loa "Bận việc lắm á, không có thời gian quen bạn trai.""Như vậy sao được? Công việc sao có thể quan trọng bằng đại sự của bản thân?" Lê Lạc ầm ĩ gào lên, rồi lại quay qua cười với Tổng giám, nói "Trần tổng, ngài về sau nên để cho sư muội của tôi tăng ca ít thôi, không thì tôi mà hẹn cô ấy không được, là cứ tìm ngài luôn đấy."Tổng giám bị lời nói đùa của anh ấy làm cho cười ha hả lên "không dám không dám, tôi vẫn hy vọng những cấp dưới trẻ tuổi này sớm ngày tìm được bến đỗ bình yên."Lê Lạc lại nhìn về phía Giang Mạn, đang muốn tiếp tục nói nữa, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, anh ấy dùng tay làm động tác xin lỗi với mọi người, lấy điện thoại ra nghe."Sao?""Rồi rồi rồi, tôi đến liền!""Thế nào vậy? Lê tổng? Xảy ra chuyện gì rồi sao?"Lê Lạc đứng lên, vuốt vuốt mặt, nói xin lỗi "thật ngại quá các vị lãnh đạo, công ty xảy ra chút chuyện gấp, cần tôi phải lập tức về xử lý, xin phép vắng mặt, lần tới cho phép tôi mời lại nhận lỗi."Tổng giám cười nói "không sao không sao, công việc là quan trọng, Lê tổng mau đi đi!"Lê Lạc đẩy ghế dựa ra, vẻ mặt ái ngại khoát khoát tay "Các vị dùng thong thả, lần sau lại gặp." Rồi nóivới Trình Khiên Bắc, "Sư ca, em đi đây, giao chỗ này cho anh đấy, lát nữa liên lạc lại sau."Trình Khiên Bắc gật người rời đi, anh mới khẽ cười mở miệng nói "Vị sư đệ này của tôi tuy rằng người ta nhìn vào có phần đùa giỡn, nhưng mà trên phương diện công việc lại rất dốc sức."Tổng giám nói "Điều đó chắc chắn rồi, không thì tuổi còn trẻ sao có thể tạo ra thành tích lớn như vậy." Dừng một chút, lại cười nói "Dĩ nhiên, Trình tổng tuổi trẻ lại càng đầy hứa Khiên Bắc hơi có chút khiêm tốn mà lắc đầu, cười cười "Tuổi trẻ đầy hứa hẹn thì không dám nhận, chẳng qua là gặp được cơ hội tốt, lại có vài phần vận may thôi." nói xong, nhìn sang Giang Mạn bên cạnh, "Sư đệ của tôi hay nói đùa, cô Giang không cần để ý."Giang Mạn không tự nhiên lắm, hơi cười " Lê sư huynh ở trường học vẫn hay nhí nhố như vậy, anh ấy cũng chỉ nói đùa thế thôi."Trình Khiên Bắc gật gật đầu, lại chuyển đề tài đến mặt chuyên môn, cùng mấy vị lão đại trò truyện thân còn có sự tồn tại của Lê Lạc, cuối cùng Giang Mạn cũng thở ra nhẹ nhõm, rốt cuộc làm một tấm phông nền thành công, mãi cho đến khi bữa tiệc chấm dứt.*Từ Đào Nguyên Cư đi ra, đã xâm xẩm tối, Giang Mạn đi tới bãi lấy xe. Vừa mới mở cửa xe, cửa bên ghế phụ bỗng nhiên bị kéo ra, có người vào xe ngồi trước cả cô. Nếu không phải nhìn rõ người tới, thiếu chút nữa cô còn tưởng là tên vô lại nào dài, cô ngồi xuống ghế lái, liếc mắt nhìn Trình Khiên Bắc "Xe anh đâu?"Trình Khiên Bắc nghiêng đầu nhìn cô đầy xấu xa, vẻ mặt cười như không cười "Tôi ngồi xe Lê Lạc tới đây, cậu ta đi trước rồi, tôi còn đâu xe nữa. Sao hả? không sẵn lòng chở tôi sao?"Giang Mạn cong môi cười với anh, đáp "Tôi là đang lo anh không ngồi quen cái xe rách nát nhỏ bé của tôi."Trình Khiên Bắc điều chỉnh lại chỗ ngồi "Có chút chật hẹp, nếu không thì đổi cho em một chiếc rộng rãi hơn?"Giang Mạn không thèm để ý "không cần, rất thích hợp với tôi rồi."cô nổ máy xe, nhìn kính chiếu hậu từ từ lái xe ra khỏi bãi, đến lúc xe chạy ra đường lớn, mới cảm thấy dường như tầm mắt bên cạnh vẫn luôn nhìn mình chăm chú, không khỏi nghiêng đầu nhìn nhiên."anh nhìn tôi làm gì vậy?"Trình Khiên Bắc hai tay gối sau đầu tựa lên ghế, nhướng mày "Hơn mười ngày không gặp, nhìn em có vẻ hơi gầy, sao vậy? Lúc huấn luyện ăn uống không tốt sao?""Tôi giảm cân không được hả?"Trình Khiên Bắc cười "Em có biết thật ra đàn ông không hề thích phụ nữ quá gầy, ôm trong tay chả có cảm xúc gì cả."Giang Mạn trợn mắt xem thường, không vui nói "Đàn ông thích hay không có quan hệ gì đến tôi chứ? Tôi giảm cân cũng không phải vì để đàn ông ôm."Trình Khiên Bắc gật đầu, chỉ cười không được một đoạn, đến chỗ ngã Mạn hỏi "anh đi đâu? Tới biệt thự của anh hay khu Giang Tân?"Trình Khiên Bắc nói "không cần, cứ đi phía trước đi.""Gì chứ?"Trình Khiên Bắc nói "Tôi đến chỗ của em."Giang Mạn gật đầu "Được."Trình Khiên Bắc tựa lưng vào ghế, nhìn sườn mặt nghiêm túc lái xe của cô, cũng không biết nghĩ tới cái gì, nhếch môi cười cười.

thâm tình tựa như cạn